3. Sự khác nhau giữa vi phân và đạo hàm. Rõ ràng vi phân được tính theo công thức (1), còn đạo hàm được tính theo công thức (2). Cả 2 về bản chất là khác nhau hoàn toàn. Tuy nhiên, như trên ta thấy, đạo hàm là cái có trước, còn vi phân là cái có sau đạo hàm. Vì nếu tại Hoạt Động Phật Sự. Các Phật tử trong CLB Cúc Vàng - Tập Tu Lục Hòa đã và đang cùng nhau rèn sửa thân tâm theo lời Phật dạy, chia sẻ kinh nghiệm tu tập cũng như quan tâm, giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống. Bên cạnh đó, các Phật tử cũng cùng nhau làm các việc phúc lợi xã S9aDU8. EDIT BY XIAO YU“Tôi muốn cùng anh Trì Mục đi chứng nhận, mở cửa tiệm nhỏ, an an ổn ổn sống qua ngày.”Thật ra trước khi Lục Lập Phong tới, Diêu Tinh Thần cũng đã ăn no căng bụng rồi, nhưng nhìn anh có lòng như vậy, còn lấy áo khoác cho mình, nên cô cũng theo ý anh, cùng nhau bầu bạn một người Diêu Tinh Thần phải nói là, từ trước đến nay chưa bao giờ cần bạn bè, từ nhỏ cô đơn độc lẻ loi đã quen, hôm nay có thể nói là do công việc không thuận lợi, tâm tình vô cùng không tốt, lại thêm cảm xúc của phụ nữ có thai tương đối nhạy cảm, cho nên mới cảm thấy chuyện xuất hiện hơi thở của người khác ở bên, thì ra là cũng rất bước lên xe, ông trời đã không tác thành, bên ngoài cửa xe từng tiếng mưa rơi “tí tách tí tách”, càng lúc càng lớn, khiến cửa kính đường xe đi trước mặt cũng dần dần mờ nước không nhanh không chậm dần dần khởi động, anh nhếch môi, lái xe vô cùng nghiêm túc, không hề nói câu nào. Diêu Tinh Thần lại hơi mệt mỏi, hai người ai cũng trầm mặc, thế mà lại hết sức hài Lập Phong lái xe đưa cô tới nhà hàng vịt quay nổi tiếng nhất thành phố B, bảng hiệu của cửa hàng vịt quay trong trời đêm sáng trưng, rõ là bên ngoài trời mưa to, nhưng bên trong lại rất nhiều khách Lập Phong xuống xe trước, lịch sự đi đến mở cửa xe cho cô, Diêu Tinh Thần thực sự không quen anh đối tốt với mình như vậy, không khỏi ngoảnh lại nhìn anh suy nghĩ một chút. Kiểu người như Lục Lập Phong, mà lại có thể hành động kiểu này với phụ nữ, thật đúng là giống như cô ăn hải sản không thể nào thiếu mù tạt vậy, chỉ là chút chuyện nhỏ thôi nhưng lại trở thành thói quen, nói không chừng anh cũng như vậy, bất luận đối với ai cũng sẽ cư xử như Lập Phong đứng ở ngoài, mở cửa xe, nhìn Diêu Tinh Thần bước xuống xe, sau đó dùng áo khoác của anh che lên đầu cô làm dù, đứng ở trong Lập Phong đẩy cửa xe một cái, đóng lại, rất tự nhiên đưa tay giữ phía sau lưng cô, che cho cô đi tới chỗ hàng vịt quay. Bước chân hai người đi trong cơn mưa, chưa đến mười mấy bước đã đi đến cửa, cô từ áo khoác của anh chui ra ngoài, lớp trang điểm của cô vẫn xinh đẹp như cũ, lại ngước nhìn anh, anh vẫn còn đang gạt đi những giọt nước mưa chưa thấm vào quần áo, còn mái tóc đã bị ướt một nửa.“Vào thôi!” Lục Lập Phong tiến lên một bước, cơ thể của anh kề sát vào người cô, tạo thành một nửa vòng ôm cô vào trong ngực, cánh tay dài của anh khẽ đẩy một cái, thay cô mở cánh cửa ra, Diêu Tinh Thần cầm túi xách thoát ra khỏi vòng ôm của anh, cảm thấy hơi lạnh, bước vào phục vụ nam vắt một chiếc khăn lau trên vai, làm một tư thế “Mời” hỏi “Xin hỏi hai vị dùng bàn nào?”Diêu Tinh Thần vừa mới giơ hai ngón tay ra, người đàn ông phía sau giống như xe đã chạy quen đường nói “Lầu trên Bạch Nhứ Các.”Người phục vụ đồng ý “Được ạ! Mời hai vị lên lầu trên của Bạch Nhứ Các!”Cảnh tượng náo nhiệt tưng bừng của lầu một này tương tự như các nhà hàng vịt quay Bắc Kinh khác, không nhìn ra điểm nào đặc biệt, nhưng vừa bước chân lên lầu trên một cái, Diêu Tinh Thần lập tức nhận ra, trên lầu này toàn là những phòng riêng không cửa, trang trí vô cùng xa hoa rực rỡ lại tươi đẹp, khiến người ta nhận ra cho dù lầu một có không đủ chỗ ngồi, thì lầu thứ hai này xây ra cũng vô ích hơn phân nửa, không gian yên ắng nhã nhặn đặc biệt, có lẽ là chỉ đẻ tiếp đãi khách quan trọng mà đối diện cô một cách tao nhã, Lục Lập Phong dưới ánh đèn màu trắng đơn giản mà thuần khiết đang chọn thực đơn, đầu anh hơi cúi xuống một chút, những sợi tóc đen nhánh nửa ướt nửa khô, trông anh lúc này có chút giống những người mẫu nam quảng cáo dầu gội tay thon dài của anh lật thực đơn giống như đang lật tạp chí, cũng không buồn giả bộ khách sáo nhường cho Diêu Tinh Thần chọn trước, anh quyết định cảm thấy cái gì tốt sẽ ăn cái đó, chọn liền hai suất đồ ăn gọi chưa tới năm phút, vịt nướng đã được bê lên, Diêu Tinh Thần bỗng cảm thấy chuyện này có chỗ nào đó không đúng, kề sát người vào bàn nói “Nhà hàng này không phải là anh mở đấy chứ?”Hai tay Lục Lập Phong chống tay lên mặt bàn, không e dè chút nào mà đưa mắt quan sát cô, nhàn nhạt đáp “Có chút cổ phần.”Diêu Tinh Thần không ngờ mình nói bừa mà cũng đoán trúng, cười một tiếng, nhướn nhướn mi “Ở đây có dùng dầu ăn làm bằng chất thải không?”“Có loại dầu ăn đó tôi sẽ không đưa cô đến.” Anh vừa nói, vừa nhìn bụng cô một Tinh Thần thấy bụng của mình bị anh chú ý đến, có chút ngượng ngùng, đưa tay sờ một cái, lại nói “Tôi cũng không biết mình làm sao, chỉ biết mình phải che chở cho nó. Bất luận thế nào nó cũng là một phần gắn liền với tôi, rõ ràng đi đến cửa bệnh viện rồi lại sợ lấy nó ra, sợ đến mức môi cũng tê dại, thật là mất mặt mà.”Lúc cô nói chuyện, bỗng lại có thêm mấy phần ngây thơ, mấy phần khờ dại, ít đi mấy phần phách lối, nhìn dáng vẻ ngây ngốc này của cô, đặt lên so với hình tượng diêm dúa sexy thật không hợp nhau chút Lập Phong giống như đang có lời muốn nói với cô, nhưng từ đầu đến cuối đều giữ nguyên dáng vẻ không vội không vã của mình, tự nhiên trò chuyện với cô.“Vậy cô định thế nào?” Anh hỏi cô giống như một người bạn.“Còn có thể thế nào nữa, tôi không thể bỏ nó, lại không tìm được cha của nó... Thật ra thì như vậy cũng vẫn rất tốt, tôi đã nói với mẹ tôi, đứa nhỏ này là của anh Trì Mục, nếu bà không tin, tôi vẫn sẽ sinh nó, đến lúc đó tôi sẽ cùng anh Trì Mục đi chứng nhận, mở cửa tiệm nhỏ, an an ổn ổn sống qua ngày.”Lục Lập Phong gật đầu một cái, dáng vẻ rất nghiêm túc lắng nghe “Ý tưởng không tệ, nhưng chẳng phải anh ta đầu óc không tốt sao... Anh ta... làm sao có thể cùng cô sinh một đứa trẻ được?”“Không phải đầu óc anh Trì Mục không tốt.”“Hả?” Lục Lập Phong nheo mắt lại, anh dần dần nhận ra mỗi lần cô nói, tựa hồ mỗi một chữ thốt ra, đều vô cùng đắn đo.“Trước kia anh ấy vô cùng thông mình, là đại tài nổi danh trong trường chúng ta.” Diêu Tinh Thần nghĩ tới dáng vẻ hăng hái của cậu khi xưa, trong lòng không khỏi buồn bã “Đầu của anh ấy trở nên như vậy, là bởi vì bị ngộ độc hóa học.”Lục Lập Phong không tiếp lời, im lặng giống như đang chờ đợi cô nói tiếp, Diêu Tinh Thần dừng lại một lát, vất vả lắm mới đem được ưu tư thầm kín đang từ từ dâng lên trong lòng mình hạ xuống, dứt khoát vung tay ngăn lại “Không nói đến chuyện này nữa.”Lục Lập Phong có chút tụt hứng, đeo bao tay nylon trong suốt dùng một lần trước mặt vào, cầm một miếng thịt vịt cả nạc cả mỡ đặc vào bánh cuốn trong, cho thêm một chút hành lá, phết tương lên, dùng tay cuốn mấy vòng, để vào trong đĩa của dày Diêu Tinh Thần cuộn lên, vừa nhìn thấy miếng thịt đã muốn ỏi, vội vàng xua tay “Không ăn, tôi không ăn nổi đâu.”Lục Lập Phong nói “Ăn đi, ăn no vào, như vậy lát nữa mới có sức để mắng người.”“Mắng người? Mắng ai thế?” Diêu Tinh Thần không hiểu nhìn môi Lục Lập Phong xuất hiện một nụ cười không rõ ý, anh cầm một miếng thịt vịt lên rồi chấm vào bát tương, đưa vào miệng.“Hôm nay cha tôi đến nhà cô đưa lễ vật rồi.” Đột nhiên anh bình tĩnh Tinh Thần lại cảm thấy có gì đó không đúng, lông mày lập tức nheo lại “Lễ vật? Đưa lễ vật gì?”“Lễ vật đính hôn, mẹ cô đã nhận rồi. Hôn sự của tôi và cô...”Diêu Tinh Thần buồn cười nhìn anh “Khoan đã! Hôn sự? Lục Lập Phong, ngày cá tháng tư đã qua lâu rồi mà?”Lục Lập Phong đã sớm biết phản ứng của cô sẽ như vậy, biểu cảm trên mặt anh không tính là quá thản nhiên, nhưng anh cũng chẳng lo lắng quá, ngồi ăn từng miếng thịt vịt này Diêu Tinh Thần bắt đầu đứng ngồi không yên, cô bỗng có cảm giác người đàn ông đang âm trầm ngồi ăn thịt vịt trước mặt này thật ra đang giống ăn thịt mình hơn, đem cô chặt ra từng miếng một, sau đó tẩm đủ các loại gia vị, nuốt vào trong vả lắm cô mới có chút xíu ấn tượng tốt đối với anh, thế mà trong nháy mắt tất cả đã tan vỡ một cách vô Tinh Thần vốn đang tức giận, nhưng cô cốsuy nghĩ lại một chút, thử dùng giọng thương lượng với anh “Lục Lập Phong, tôi không nói đùa với anh đâu, tôi kết hôn với anh? Đây không phải là loạn rồi sao?”“Lục Lập Phong, anh còn nhớ trước kia hai chúng ta bị cha mẹ gán ghép bởi bát tự chứ? Còn bị nhét vào chung một chỗ để tạo thân thiết các kiểu, nhưng không phải lúc đó chúng ta cũng tỏ rõ thái độ với nhau rồi hay sao? Anh không thích loại hàng giả thô lỗ như tôi, tôi không thích kiểu xử nam trầm lặng máy móc như anh, không phải tôi cũng nói rõ rồi sao? Tại sao anh còn để bọn họ ghép chúng ta lại?”Lúc Lục Lập Phong nghe cô nói đến hai chữ “xử nam” chân mày của anh khẽ nheo lại một chút, nhưng không để người kia phát Tinh Thần rất ghét bộ dạng bây giờ của anh! Đúng là nói với cái người mà ngày nào cũng ở cùng đồ cổ, lâu ngày, cuối cùng rồi cũng trở thành cái bình hoa nói chuyện phí công mà!Cuối cùng Diêu Tinh Thần cũng nén nhịn tính tình của mình xuống mà nói với anh “Lục Lập Phong, anh nghĩ cách gì đi, hai chúng ta bây giờ là bạn, tôi đã tâm sự cùng anh, tư tưởng dù bất đồng với nhau, nhưng nhất định phải chung một chiến tuyến! Vả lại bây giờ tôi còn mang thai...”Lục Lập Phong cầm giấy ướt lên lau miệng, cắt ngang lời cô “Cha đứa nhỏ là tôi.”Diêu Tinh Thần đứng bật dậy, nhìn anh từ trên cao xuống, cả người hóa đá trong nháy mắt.“Lục Lập Phong... Đầu anh úng nước rồi sao...”Lục Lập Phong định nói tiếp, đã thấy Diêu Tinh Thần cầm túi xách lên, mắng một câu “Đồ thần kinh”, rồi quay người chạy cần phải nói cái gì trăng sao trong truyền thuyết gì nữa! Nói gì nữa thì cô cũng sẽ động thủ mà thôi!Ở bên ngoài nhà hàng mưa vẫn rơi như lúc trước, Diêu Tinh Thần nhìn đường phố bên ngoài tràn ngập sương mù, lòng ngổn ngang cảm xúc, cô đưa tay che đầu chạy vào trong trời mưa, hệt như một phạm nhân đang chạy Lập Phong không ngờ cô lại phải ứng lớn như vậy, nhanh chóng chạy từ trong nhà hàng ra đuổi theo cô.“Diêu Tinh Thần!” Anh gọi tên cô từ phía sau, bắt đầu tức cho anh đã làm bao nhiêu thứ để chuẩn bị cho chuyện này, cho dù anh đã cố ý chọn không gian yên tĩnh như thế, đến cuối cùng anh vẫn chọc giận cô, khiến cô sợ hãi.“Diêu Tinh Thần! Không được chạy!” Mỗi một tiếng hét của anh vang lên, cũng khiến lực đạo trên bước chân cô tăng thêm mấy phần, giống như đang liều mạng chạy Lập Phong chân dài, thể lực lại tốt, anh chỉ cần cắn răng chạy tăng tốc mấy bước, đã đuổi kịp đến trước mặt cô, ngăn đường chạy của cô lại! Anh không nói lời nào liền dùng áo khoác trên tay phủ lên người cô, nhưng cô liều mạng giãy giụa, thoát khỏi anh!Mưa to như trút nước, cho dù bây giờ đang là mùa hè, cơ thể bị ướt như vậy, kiểu gì cũng sẽ bị cảm lạnh.“Anh buông tôi ra! Đồ thần kinh!” Cô mắng to, chán ghét đẩy anh Lập Phong dùng âu phục của mình khoác lên người cô, hai tay kéo một cái, dùng sức kéo cô ôm chặt vào lồng ngực mình.“Không được nhúc nhích! Cô nghe tôi nói đã!”“Tôi không muốn nghe! Lục Lập Phong tôi nói cho anh biết! Tôi không biết dây thần kinh nào trong đầu anh có vấn đề! Nhưng tôi tuyệt đối không tin đứa trẻ trong bụng tôi là con của anh! Là của Lục Lập Phong anh! Tôi không tin!”Nước mưa rơi xối xả trên mặt cô, xóa bỏ lớp trang điểm của cô, từng hàng từng hàng nước mưa chảy xuống, hệt như cô đang tuyệt vọng, nước mưa giống như nước mắt cô không ngừng chảy ràng kế hoạch của cô đã tốt lắm rồi mà, mượn lý do mình mang thai, gả cho Trì Mục, an an ổn ổn chăm sóc cậu cả nên đứa trẻ trong bụng của cô, nhất định phải là con của Trì Mục! Phải là Trì Mục!Diêu Tinh Thần liều mạng giãy giụa, lại bị anh kìm chặt vào trong cắn răng, dùng áo khoác che mưa cho cô, nên quần áo đã ướt hết, nước mưa chảy vào da thịt, dần dần tỏa ra một mùi vị cổ xưa vô cùng quen thuộc, Diêu Tinh Thần ngạc nhiên mất mấy giây, chợt nhớ tới hôm đó ở bệnh viện, khăn tay của anh cũng có mùi mộc hương thế này...Tại sao có thể như vậy...Trong tiềm thức của cô dần dần xuất hiện một thứ, biết cảm tính đột nhiên bộc phát này không thể loại trừ, động tác giãy giụa tay chân của cô dần dần trở nên yếu chỉ đơn giản là muốn sống cùng với người mình yêu mà thôi, tại sao lại khó khăn như vậy?Mắt Diêu Tinh Thần nóng lên, cô như tan vỡ, cũng không biết rốt cuộc là nước mắt hay là mưa, chẳng ai bắt ép mà cứ tự động rơi xuống. Hai mắt cô dần trở nên đỏ thể nào, cô không tin, tại sao lại có thể là anh!Lục Lập Phong ôm cô, bình tĩnh nhìn cô khóc đến đỏ mắt, rồi lại nhận ra trong ánh mắt hốt hoảng của cô từ từ trở nên tỉnh nhiên anh dùng hai tay ôm lấy gương mặt của cô, ngón tay cái bên phải từ từ miết nhẹ trên má cô một cái, giống như một động tác lau nước mắt, anh nhẹ nhàng, chậm rãi, miết từ trên xuống dưới, đôi mắt màu đen sâu hun hút của anh nhìn cô dịu dàng không kể xiết, giống như anh đã trở thành một người người Diêu Tinh Thần chợt khựng lại, phút chốc như có gì đó lóe lên trong trí nhớ của cô, cảm xúc đã bị chôn tận sâu nơi nào đó lại bị khơi dậy, khiến cô không kìm được ngạc nhiên mà trợn to hai mắt!Vào đêm đó, khi cô bất tỉnh, người kia, đã làm với cô một động tác giống hệt như vậy... Ca khúc Tâm Sự Thằng Bạn Thân Remix do ca sĩ Trần Tài thể hiện, thuộc thể loại Tui Hát. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát tam su thang ban than remix mp3, playlist/album, MV/Video tam su thang ban than remix miễn phí tại EDIT BY CHERYL CHENMột người mắc bệnh công chúa giai đoạn cuối, tính tình thờ ơ, một người lại thẳng như ruột ngựa, tính như lửa nóng, nếu không đánh nhau thì chắc khói xanh bốc lên từ mộ Lục gia Tinh Thần không hề nghĩ rằng trò đùa dai nho nhỏ của cô sẽ khiến Lục Kiến Lâm tức giận đến Lục gia, quan hệ cha con quả thực theo truyền thống từ thế kỉ trước, Diêu Tinh Thần từ nhỏ đã được vui đùa với bố chưa từng thấy bao Tinh Thần một mình đứng trong hành lang, lỗ tai dán lên cửa nghe trộm, chỉ nghe thấy Lục Kiến Lâm đang trách mắng, đại khái nói rằng anh lớn đầu rồi mà không biết chừng mực, không tôn trọng phụ nữ, không cần thể diện vân vân mây mây, Lục Lập Phong rất tôn trọng bố nên anh đứng thẳng trong thư phòng, không kêu ca một Tinh Thần âm thầm cảm thán trong lòng, dưới sự giáo dục nghiêm khắc của gia đình chính thống này sao lại xuất hiện công tử Lục Lập Phong ăn chơi xa hoa trụy lạc chứ? Không khoa học lắm thì lát sau, tay nắm cửa xoay lại, có người muốn mở Tinh Thần như tên trộm mèo, ôm vai băng băng chạy vào góc. Trong hành lang có trải thảm nuốt sống tiếng bước chân của cô, Lục Lập Phong không phát hiện Lập Phong đóng cửa phòng, đứng ở ngoài nghe điện thoại.“A Bản, đặt cho anh vé máy bay đi Italia.”“Được, việc dự thảo sửa lại anh có thể đi họp. Gửi tư liệu về sự phát triển của tinh túy văn vật cho anh.”Diêu Tinh Thần nghĩ Đường Bản vừa nói một câu đùa giỡn nên Lục Lập Phong cười khổ, giọng nói cô đơn “Cô ấy luôn thích ứng được với hoàn cảnh mới, không cần anh đâu.”Diêu Tinh Thần nín ra anh đi công tác về sớm hơn là do sợ cô không quen ở nhà anh sao? Cho nên định về hầu hạ cô?Diêu Tinh Thần buông thõng tay, biểu cảm trên gương mặt như bị quét sách, yên lặng trở sao cô lại cảm thấy thương đồ cổ nhỏ thế này?Sao cô lại cảm thấy trò đùa dai biến cô thành tội nhân thiên cổ thế?Diêu Tinh Thần ôm ngực lắc đầu, cảm thán về phòng, trong lòng nói —Diêu Tinh Thần, trên đời này sao lại có cô gái thiện lương như mày cơ chứ?Hạnh phúc, mày, xứng đáng được có....Lục Lập Phong về phòng của hai người, thấy Diêu Tinh Thần mặc áo Tshirt trắng rất rộng, trên đầu buộc dây buộc tóc thỏ màu tím nhạt, lông mi rất nhạt, hai chân ngồi vắt chéo trên giường, dùng lan hoa chỉ cầm một cái bánh rán, xem chương trình tạp kĩ, vừa cười ngây ngô vừa ăn, lại ăn thêm bánh Lập Phong mặt biểu cảm đi tới, đóng cửa lại, thu chăn gối trên ghế salon, vứt hết mấy cái túi nilon vào trong thùng Tinh Thần thấy anh bận rộn làm không nói gì, hơi gượng gạo nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh, giả vờ bực mình hét lên “Lục Lập Phong, giúp tôi thu vỏ hạt dưa trên giường đi!”Lục Lập Phong đi ra từ toilet, cầm theo thùng rác đi tới bên giường, bàn tay to đảo qua, đống hạt dưa vào hết thùng rác.“Này! Tôi chưa ăn xong sao anh đã vứt hết đi rồi?”Lục Lập Phong không hề nhìn cô, cười nhạt, tiếp tục dọn dẹp “Em chưa xem phim Lạc đà tường tử à? Nữ chính tên Thiên Thiên ăn nhiều hạt dưa, cuối cùng khó sinh mà chết.”Diêu Tinh Thần cau mày “Đồ cổ nhỏ, sao miệng anh lại độc như thế? Thôi lượn nhanh cho nước nó trong. Tôi thấy anh là bực bội, tốt nhất mỗi tháng anh đi công tác hai lần, mỗi lần khoảng nửa tháng, đến khi tôi sinh xong, đỡ để tôi phải nhìn sắc mặt anh, phiền lắm.”Lục Lập Phong đổi sắc mặt, không biết có phải là ảo giác không mà cô cảm thấy ánh mắt anh hơi bi thương.“Em thực sự muốn tôi đi?” anh cầm thùng rác, đứng cạnh giường, nhìn cô không chớp cầm thùng rác mà cũng như đang đóng quảng cáo, Diêu Tinh Thần thừa nhận, cô luôn mềm lòng với mấy người có nhan sắc.“À cũng không hẳn, chúng ta chẳng phải là đồng minh bạn bè tốt à, tôi luôn hi vọng anh từng giây từng phút đều làm bạn với tôi!”“Được, bây giờ tôi sẽ ở cùng em từng giây từng phút.”“Ái… tôi thấy thỉnh thoảng cũng phải giữ chút khoảng cách, nhất là với người có cả nhan sắc lẫn vóc dáng, xinh đẹp và thông minh………”“Thôi.” Lục Lập Phong cắt lời cô “Tối nay tôi bay rồi, đi Italia.”“Chúc anh thuận buồm xuôi gió, nhân tiện nhớ mang một ít quà về nhá, như kiểu Versace…”Diêu Tinh Thần vẫn chưa nói hết, Lục Lập Phong lại ngắt lời “Bao giờ em mới hết nông cạn như vậy?”Diêu Tinh Thần uất ức xoa bụng cúi đầu, lại ngẩng đầu, đôi mắt đen láy mở to, sáng long lanh, chớp chớp“Nhưng mà.. nhưng mà bây giờ tôi là người phụ nữ của anh mà… đến cả tư cách nhận quà cũng không có à?”Câu nói tôi là người phụ nữ của anh’ khiến Lục Lập Phong cứng đờ người, lùi về sau một bước, dùng tư thế sẵn sàng phòng thủ, tay giơ lên, chính nghĩa nói“Diêu Tinh Thần, vô dụng thôi, sự giảo hoạt của em tôi biết thừa.”Diêu Tinh Thân lập tức thu lại mắt đen láy to đùng, lườm anh một cái, cắn bánh quẩy tiếp tục xem Lập Phong đi từ bao giờ cô không biết, sau khi xem chương trình tạp kĩ xong đã là buổi trưa, Diêu Tinh Thân chưa quen với cảnh vật Lục gì lắm nên cô mặc áo khoác định đi lòng loanh quanh ở tầng một, cô gặp bố mẹ chồng, Diêu Tinh Thần lên tầng hai, đây là nơi ở của nhà chú hai Lục Thiết Kim, chú hai mợ hai không ở đây, hành lang tầng hai tĩnh lên cầu thang, cửa phòng ngủ của Lục Quốc Bảo đột nhiên mở ra, Diêu Tinh Thần đúng lúc đi ngang qua, thấy ngay Lương Mỹ Nhân hoang mang rối bời đi ra, tóc tai lộn xộn, áo sơ mi mất hai cúc, trên mặt đỏ ứng đáng Tinh Thần là người trưởng thành, đại khái hiểu được chuyện gì vừa xảy ra, để tránh xấu hổ, cô trốn vội vào chỗ rẽ ở hành lang, thấy cô ấy đẩy cửa từ đường, chốc lát sau, từ đường vọng ra tiếng khóc nho Tinh Thần chau mày, đứng yên tại chỗ, cô không rõ chuyện gì vừa xảy ra, chỉ thấy tiếng khóc của Lương Mỹ Nhân rất kìm nén, như thể hụt hơi sau đó, từ phòng Lục Quốc Bảo loáng thoáng truyền ra âm thanh của vật gì bị đánh hoa cổ, chắc chắn là bình hoa cổ, Lục gia nhiều nhất là bình hoa, ôi anh cả tức thành cái dạng gì Tinh Thần nhếch miệng, đôi trẻ cãi nhau, cô cũng không cần phải quan tâm làm gì, vì thế cô quyết định xuống tầng, vừa quay người lại đã kinh hãi! Một bóng người đằng sau cô.“A!!!!!!”Thần kinh Diêu Tinh Thần căng thẳng cao độ, tim suýt thì vỡ tan nhìn, thì ra là Lục Phong Hỏa mặc cả cây đồ đen.“Em làm chị sợ muốn chết!” Diêu Tinh Thần trừng mắt, tay xoa xoa ngực như nhìn thấy yêu quái.“Chị mới làm em sợ chết ấy!” Lục Phong Hỏa nói nhẹ Tinh Thần đối với cô em chồng cổ quái này không để ý lắm, xoay người rời đi. Lục Phong Hỏa ở sau lưng lại gọi cô.“Này! Chị chờ một chút!”Diêu Tinh Thần cứ thế đi xuống, không hề dừng bước “Chị không tên là Này’, nhưng chị cũng không trông mong gì em sẽ gọi chị là chị dâu.”Lục Phong Hỏa nói “Chị làm người mẫu rồi, có phải biết rất nhiều người mẫu không?”Thái độ này không khác gì vênh mặt hất hàm sai Tinh Thần hơi khó chịu, dừng bước, quay lại nhìn “Có chuyện gì cần giúp đỡ?”Lục Phong Hỏa lúc đầu tự cho mình là em gái nhỏ, chị dâu thế nào cũng phải đối xử tốt với cô, nhưng không ngờ người phụ nữ trước mắt này không biết thói đời, Lục Phong Hỏa định mở miệng, nhưng thấy thái độ của chị dâu, bỗng nhiên không muốn xin giúp đỡ nữa.“Không có gì cả.”“Chị hỏi lần cuối cùng, có việc gì không?”Lục Phong Hỏa nghe xong, thấy người phụ nữ này không bao giờ chịu nhịn nhục, biết đâu lại giúp cô thì sao, cô lập tức giả vờ lãnh đạm mở miệng “Bọn em có show trình diễn thời trang để tốt nghiệp, em đã thiết kế mấy tác phẩm rồi, nhưng chưa tìm được người mẫu.”Diêu Tinh Thần gật đầu “Ăn ở thế nào mà không tìm được vậy?”Lục Phong Hỏa nóng nảy “Không giúp một tay thì thôi lại còn đi châm chọc, sao lại có người như chị nhỉ? Chị giúp cũng được, không giúp cũng chẳng sao.”Diêu Tinh Thần ăn mềm không ăn cứng, trong lòng nói, con nhóc xấu xa, khi chị bằng tuổi em em còn chưa quấn tã đâu, ai nuông chiều em đến nỗi ăn nói như vậy? Cô nhún vai “Em lợi hại như vậy thì tự đi tìm người mẫu đi, tính tình em xấu như vậy, chị không cân được.”Cô nói rồi đi xuống tầng, không mảy may giữ thể diện cho em Phong Hỏa giận đến nỗi mặt từ xanh huyển hồng, giậm chân xuống Phong Hỏa đi tới sân cỏ đằng sau biệt thự, thấy bóng dáng Lục Lập Phong, chạy thật nhanh tơi, tức giận la lớn“Anh! Anh ơi!”Lục Lập Phong đang ngồi bên một cái bàn gỗ, dưới chân đầy vật liệu gỗ nguyên bản, anh bình thường rất thích làm tượng gỗ, mấy thứ này đều do khi còn bé ở nhà ông bà, mưa dầm thấm đất, anh làm nhiều thành trời treo trên cao, đầu thu không nóng lắm, trên sân cỏ, không khí trong lành sạch sẽ, mang theo mùi bùn đất và cỏ cây, Lục Lập Phong tập trung cưa một miếng gỗ, giơ tay phủi vụn gỗ, lấy một vật liệu ra thử, vừa nắng soi sáng mặt anh, ngũ quan trắng nõn, dịu dàng như ngọc, trầm tĩnh như đồ sứ dưới đèn magie.“Anh!” Lục Phong Hỏa chạy tới, khuôn mặt cỡ chừng bàn tay tái nhợt, lông mi nhàn nhạt rung rung, thở Lập Phong không nhìn em, vẫn tập trung vào miếng gỗ, mở miệng “Đã bảo bao nhiêu lần rồi, đừng chạy.”Lục Phong Hỏa uất ức mách tội “Anh không đi quản lí vợ anh à? Thân làm con dâu Lục gia mà sao lớn lối như thế!”Lục Lập Phong cười nhạt, nhìn em gái “Chúng ta đồng bệnh tương liên, anh cũng bị cô ấy làm cho tức chết nên mới ra đây.”Lục Phong Hỏa vừa nghe, giận không có chỗ xả “Anh, anh thử phân xử xem! Em nhờ chị ấy tìm giúp vài người mẫu để diễn trong show diễn tốt nghiệp của em, chị ấy không những từ chối mà còn móc mỉa em.”“Em có gọi chị ấy là chị dâu không?” Lục Lập Phong vừa làm việc vừa đối đáp với em gái.“Em.. em không có thói quen đó.”“Vậy thì vấn đề là thái độ ở em, em thất lễ trước.”“Có mà chị ấy không biết mình ấy? Chị ấy chẳng giống chị dâu gì cả! Em là em nhỏ, lẽ nào chị ấy không phải chiều theo ý em à?”Lục Lập Phong cầm dao cố định hai đầu khối gỗ, mặt không đổi sắc nói “Khuê nữ nhà người ta ở nhà cũng là công chúa, giờ đến đây làm vương phi, không phải làm thị nữ cho Tiểu Hỏa.”Lục Lập Phong nói năng nhẹ nhàng, nếu đây là Đường Bản, chắc anh sẽ nói, Tiểu Hỏa, bệnh công chúa phải chữa Phong Hỏa hít thở sâu, giống như vừa chịu sự uất ức cực lớn “Được rồi, em hiểu rồi, anh luôn bảo vệ vợ anh, suốt ngày nói đỡ hộ chị ấy!”Lục Lập Phong bị lời nói của em gái kẹp ở thế bí, không thể cử mâu thuẫn này anh đã sớm dự tính người mắc bệnh công chúa giai đoạn cuối, tính tình thờ ơ, một người lại thẳng như ruột ngựa, tính như lửa nóng, nếu không đánh nhau thì chắc khói xanh bốc lên từ mộ Lục gia Lập Phong đặt gỗ xuống, tay để trên bàn, mỉm cười nhìn em mắt anh đầy dịu dàng, chớp mắt đã làm sự hấp tấp của Lục Phong Hỏa nguội đi.“Tiểu Hỏa, chị dâu em là một người thẳng tính, không biết a dua nịnh hót, nếu em nhờ chị ấy, muốn chị ấy lấy lòng em, thì em nhầm rồi, nhưng Tiểu Hỏa của chúng ta là một cô gái thông minh, nếu đối phương ăn mềm không ăn cứng, hay là chúng ta thử cách khác.”Giọng nói của em mềm mại êm tai, giải thích thay cho Diêu Tinh Thần, lại giữ thể diện cho Lục Phong Hỏa, anh kiên nhẫn, xóa tan sự bực bội trong người Lục Phong ngoài miệng, cô vẫn cứng đầu “Dựa vào cái gì mà bắt em đi chiều theo ý chị ấy…”Lục Lập Phong nói “Em nói không phải rồi, lần này, cô đánh chúng ta, chúng ta phải đánh lại, cho cô ấy biết sự lợi hại của Phong Hỏa.”Lục Phong Hỏa nghe thấy, liền ngồi xuống “Đúng đúng! Nhưng làm thế nào mới cho chị ấy thấy được sự lợi hại của em?”“Một người không xinh đẹp, hâm mộ người khác ở điều gì?”“Đương nhiên là sự xinh đẹp rồi!”“Một người đầu óc ngu si, đối với ai sẽ nhìn bằng cặp mắt khác?”“Người có trí thức.”“Cho nên, em bây giờ đang đối mặt với một cô gái đơn giản nhất thể giới này, chỉ cần dùng trí tuệ của em làm cảm động chị ấy, thuyết phục chị ấy, để chị ấy giúp em.”“Dùng trí tuệ kiểu gì?”“Đầu tiên, em phải đối xử với chị ấy với tư cách là chị dâu, thứ hai, em phải phát hiện ưu điểm của chị ấy, đồng thời thử mở lòng với chị ấy, tìm hiểu chị ấy, như thế em mới tiếp cận được đối phương. Sau đó, em dùng thái độ lễ phép, tôn trọng nói ra lời thỉnh cầu, như thế, chị ấy sẽ giúp em.”Lục Phong Hỏa không bảo gì, mở to mắt nhìn cả nửa ngày, không phải để cô đi làm vui lòng bà xã anh à!Đúng là chăm chỉ dụng tâm thật…….Anh sao lại bất công như vậy…….Lục Lập Phong thấy em gái do dự, nói “Nếu không tin, chúng ta cá cược, nếu chị ấy đáp ứng em, coi như anh thắng, nếu chị ấy vẫn đối xử với em như cũ, anh thua, anh sẽ mời em ăn với người em thích, thế nào?”Lục Phong Hỏa vừa nghe, kích động nói “Anh! Anh đồng ý để em quen Tiêu Dật rồi à?”“Nếu anh thua.”Lục Phong Hỏa nhanh chóng tính toán, nếu dựa theo lời chỉ dẫn của Lục Lập Phong, show diễn tốt nghiệp của cô giải quyết xong, nếu không thành công, Diêu Tinh Thần vẫn không để ý đến lời của cô, Lục Lập Phong sẽ mời Tiêu Dật đi ăn cơm, tính đi tính lại, thế nào cô cũng không Phong Hỏa đứng lên “Bây giờ để em đi dùng trí tuệ rù quyến chị ấy =”“Ghi nhớ lời anh dặn, chị ấy là người ăn mềm không ăn cứng.” Ánh mắt anh sâu thẳm, như muốn đem hồn người ta hút vào.“Em biết rồi!” Lục Phong Hỏa tràn đầy ý chí, phấn khởi bừng bừng về biệt Lập Phong nhìn bóng lưng em gái xa dần, nhẹ nhàng thở phào rồi mỉm não mấy người phụ nữ còn mệt hơn cả khắc gỗ nữa. EDIT BY CHERYL CHEN“Bà xã đang mang thai, người yêu cũ ngày nào cũng trang điểm xinh đẹp, cận thuỷ lâu đài, anh nói xem giải quyết thế nào?”Khi Diêu Tinh Thần và Lục Lập Phong vào nhà, Tiểu Hoả cũng vừa mới về, bác hai Lục Thiết Kim và Lục Kiến Lâm đang ngồi ở tầng một bàn bạc chuyện gì đó, Lục Phong Hoả đùng đùng lửa giận bước vào.“Lục Quốc Bảo đâu rồi ạ?” Lục Phong Hoả hỏi Kiến Lâm giật mình “Con bé này! Không dưng nổi điên cái gì? Không thấy bố và bác hai đang nói chuyện à?”Lục Phong Hoả không quan tâm đến lời ông, nhìn thẳng về phía Lục Thiết Kim “Bác hai! Lục Quốc Bảo đâu ạ?”Lục Lập Phong và Diêu Tinh Thần thấy Tiểu Hoả hơi kích động, Diêu Tinh Thần vỗ vai Lục Phong Hoả “Tiểu Hoả, Đường Bản nói một hai câu, em đừng để trong lòng.”“Đi ra hết đi!” Lục Phong Hoả giơ tay, suýt nữa động vào bụng Diêu Tinh Lập Phong thấy vậy, lập tức bước đến đẩy Tiểu Hoả Hoả vốn gầy nhỏ, bị anh đẩy một cái ngã vào ghế salon.“Lục Lập Phong! Anh làm gì vậy?” Diêu Tinh Thần nóng tính, thấy Tiểu Hoả gầy yếu như vậy, trách anh dùng sức quá Lập Phong thấy em gái mắt ướt đẫm nhìn mình, hơi hối hận, nắm chặt tay cô không nói lời Kiến Lâm chỉ vào Lục Phong Hoả đang nghiêng người trên ghế salon, mắng “Con xem mẹ con nuông chiều con thành thế nào rồi? Quả thật chẳng coi ai ra gì! Lục Quốc Bảo là để cho con gọi à? Đấy là anh con đấy!”“Anh ta đâu phải anh con!” Lục Phong Hoả vừa bực bội vừa uất ức, quát đến đau lòng “Anh ta là hung thủ giết người!”Mọi người hít sâu một hơi.“Con nói bậy bạ gì thế!” Lục Kiến Lâm vẻ mặt hung dữ, chắp tay ra đằng sau, nặng giọng khiển Tinh Thần mắt nhìn mũi mũi nhìn miệng, nhìn hết cái này đến cái hai vẻ mặt đông cứng, người run rẩy, quay lại, gương mặt chữ quốc 国 khó khăn lắm mới tạo được một nụ cười phức tạp, nói với Lục Phong Hoả “Tiểu Hoả, ai nói với cháu vậy?“Chẳng lẽ không đúng ạ? Nếu không phải gì Lục Quốc Bảo mang chó ngao Tây Tạng về nhà, sao đứa bé lại có thể chết thảm như vậy?”Lục Lập Phong buông tay Diêu Tinh Thần, kéo Lục Phong Hoả “Lục Phong Hoả, em điên rồi sao!”“Em phải nói! Nếu Lục Quốc Bảo không hại bạn trai cũ Lương Mỹ Nhân, sao chị ấy có thể ngày nào cũng đòi li hôn?”Diêu Tinh Thần nhìn người một nhà cãi vã, bỗng nhiên nhận ra mình chỉ là người ngoài cuộc, bọn họ như cùng giữ một bí mật, ngầm hiểu với Tinh Thần vô ý lùi về sau một bước, tỉnh táo nhìn nhận, duy trì khoảng giây lát, mọi người đều rơi vào trầm Phong Hoả cảm thấy cả thế giới đều bắt nạt mình, uất ức khóc hai đứng dậy, bả vai rộng lớn như chùng xuống, thở dài, âm thanh như từ quan tài gỗ vọng lại.“Thì ra hai đứa nó đòi ly hôn là vì thế này… Con bác cõng mối oan lớn như vậy mà bác còn bắt nó quỳ cả ngày...”Diêu Tinh Thần kinh của bác hai, ý là Trì Mục bị hại không phải do Lục Quốc Bảo mắt ưng của bác hai nheo lại, nhìn về phía Lục Phong Hoả “Bác hỏi, ai nói với cháu là Lục Quốc Bảo hại người yêu cũ Lương Mỹ Nhân?”“Tiêu Dật...” Lục Phong Hoả thở dồn hai ngẫm nghĩ điều gì đó, bỗng nói “Có phải thằng nhãi đốt xe Quốc Bảo không?”“Vâng ạ.” Lục Phong Hoả hai nói “Bác nhớ là, khi đó anh ta báo án, ở hiện trường chỉ có một mình anh ta. Nếu suy luận logic của cháu làm người khác mắc oan, bác cũng có thể nghi ngờ Tiêu Dật là hung thủ đúng không?”“Không thể nào!”“Không thể nào!”Hai giọng nói đồng thanh vang Lập Phong quay đầu thấy ánh mắt kiên định của Diêu Tinh hai cười bất đắc dĩ “Vậy nên Tiểu Hoả, cháu cảm thấy người đó không thể nào gây ra chuyện như vậy, thì bác càng có lòng tin ở con trai bác. Mấy thanh niên các cháu động vào tình cảm thì không biết lí trí.”Lục Lập Phong nói “Bác hai, Tiểu Hoả còn nhỏ, bác đừng giận.”Bác hai nói “Lập Phong, cháu bảo anh cháu về phòng nghỉ ngơi đi, không quỳ nữa. Bác đi tìm Mỹ Nhân nói chuyện.”...Qua một trận ầm ĩ của Lục Phong Hoả, chuyện giữa Lục Quốc Bảo và Lương Mỹ Nhân tuyệt nhiên không có tiến hai không lớn tiếng răn dạy Lục Quốc Bảo, trong nhà cũng không có bóng dáng Lương Mỹ Nhân, Lục Phong Hoả về trường học chuẩn bị tốt nghiệp, thế giới xung quanh vô cùng yên mắt, ngày dự sinh của Diêu Tinh Thần sắp Tiểu Mạt đặc biệt gọi điện cho Hà Lâm, khuyên Diêu Tinh Thần nằm viện chờ sinh. Vì vậy một lần nữa cô bị mọi người vây quanh, bệnh viện thẳng vào bệnh viện, thím hai Tống Ngọc Bình đã đến khóc lóc kể lể một hồi với Hà Lâm, nói hai đứa đi làm thủ tục li dị rồi.“Tinh Thần à, nghe thím này, cháu và Lập Phong hãy sống thật tốt, đừng học theo anh chị cháu.” Tống Ngọc Bình Lâm đáp “Đó là đương nhiên, nhìn Tiểu Tinh toe toét vậy thôi, thật ra vẫn rất tình cảm với Lập Phong đấy!”Tống Ngọc Bình vỗ vỗ tay Diêu Tinh Thần, nói “Cháu phải cố giữ tâm trạng tốt, đừng mắc phải cái gì mà hội chứng u sầu tiền sản ấy.”Diêu Tinh Thần đùa giỡn đáp “Hai người ngày ngày nhắc con, con sao mắc được!”Đang nói chuyện, Lục Lập Phong đã tan làm đến bệnh viện, hai bà già căn dặn vài câu rồi về Lập Phong vừa để túi văn kiện xuống, đứng cạnh giường nhìn cô “Hội chứng u sầu cái gì? Mẹ và thím nói gì với em?”Diêu Tinh Thần thở dài thườn thượt “Thím hai dặn em là đừng học theo anh chị cả đòi ly hôn, mẹ anh dặn em phải xây đắp tình cảm với anh. Quái lạ, hôm đó rõ ràng nghe mẹ anh nói lòng của em không đặt ở Lục gia, nhưng bây giờ lại nói tốt trước mặt em, lẽ nào đây là sống chung với mẹ chồng trong truyền thuyết?”Lục Lập Phong ngồi cạnh giường, Diêu Tinh Thần đưa quả cam cho anh, anh nhận lấy bóc vỏ, nhàn nhạt hỏi “Lòng của em ở Lục gia sao?”Diêu Tinh Thần bị hỏi một đằng, trả lời một nẻo “Tâm tư ai đó cũng để hết trên người bác sĩ Tô nhỉ?”Lục Lập Phong mỉm cười “Làm sao? Em ghen à?”Diêu Tinh Thần ngẩng cổ, cười khinh thờng “Em mà ghen á?”Đang nói thì Tô Tiểu Mạt vào blouse trắng, gương mặt trang điểm tinh tế, khí chất toả sáng động lòng người vừa vào cửa đã khiến cho phụ nữ có thai bụng bự Diêu Tinh Thần phải ngước nhìn.“Bác sĩ Tô hôm nay thật xinh đẹp nha!” Diêu Tinh Thần lập tức đổi vẻ mặt hớn Lập Phong bĩu môi, trong lòng nói phụ nữ thật giả Tiểu Mạt cười quyến rũ, liếc Lục Lập Phong “Đừng nói nữa, hôm nay bận muốn chết à, thai phụ phòng bên cạnh gặp chút chuyện, đứa bé suýt nữa thì…, tôi phải làm việc thông trưa.”“Có chuyện gì thế?” Diêu Tinh Thần bây giờ mỗi khi nghe thấy phụ nữ có thai nào gặp nguy hiểm, lòng bắt đầu bồn mặt Tô Tiểu Mạt hơi mất tự nhiên, nhỏ giọng nói “Khi mang thai nhưng không chú ý chuyện chăn gối, suýt nữa thì xảy ra nguy hiểm. Nhưng hai người thì không cần dặn dò cũng yên tâm rồi.”Câu cuối cùng cô ta nói rất mập mờ, còn cười với Lục Lập Phong cũng rất mập Tinh Thần từng đề cập với Tô Tiểu Mạt về quan hệ giữa hai người, cô ta biết bọn họ sẽ không phát sinh gì cả nên mới nói như Tiểu Mạt kiểm tra một lượt rồi ra ngoài, tiện gọi luôn Lục Lập Phong ra, nói là đi lấy đồ gì đó. Diêu Tinh Thần thấy bóng dáng hai người cùng rời đi, trong ngực như bị cục tức dồn ép, buồn bực, vừa chua xót vừa đau bao lâu sau, Lục Lập Phong đã nhìn quả cam đã bóc vỏ cẩn thận nhưng không nhúc nhích xíu nào, hỏi “Sao không ăn cam? Ngồi ngốc nghĩ gì thế?”Diêu Tinh Thần lườm anh một cái, hỏi kiểu quái gở “Ui da, về nhanh thế? Giải quyết nhanh thế à?”Lục Lập Phong cau mày “Giải quyết cái gì?”“Bà xã đang mang thai, người yêu cũ ngày nào cũng trang điểm xinh đẹp, cận thuỷ lâu đài 1, anh nói xem giải quyết thế nào?”1 Cận thuỷ lâu đài Ý của câu thành ngữ này là chỉ lâu đài gần bờ nước sẽ được ánh trăng chiếu sáng trước tiên, thường dùng để ví việc ở gần thì được ưu ghen tuông lập tức tràn đầy căn Lập Phong nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ, khoé miệng mang theo nụ cười thản nhiên.“Anh chỉ đi theo cô ấy lấy đồ dùng cho em thôi.” Anh giải thích không mặn không nhạt, không nhanh không Tinh Thần cười nhạt “À, nếu anh cảm thấy em cản trở chuyện tốt của anh, cứ nói thẳng, khỏi cần phải lo chuyện ở đây, trả lại quả cam cho em! Sao lại bóc cam của em!”Cô đập quả cam trên dứt lời, cửa đã đẩy ra, Tô Tiểu Mạt lại vào.“Lập Phong, anh xem đầu óc của em này, đây cũng là đồ Tinh Thần cần dùng. Vừa quên không đưa cho anh!”Tô Tiểu Mạt bước tới, Diêu Tinh Thần lập tức thu lại vẻ tức giận vừa nãy, để quả cam vào lòng bàn tay Lục Lập Phong.“Đút cho em!”“Cái gì?” Lục Lập Phong nhất thời không phản ứng Tinh Thần sẽ không làm nũng, nhưng vừa thấy ánh mắt mập mờ Tô Tiểu Mạt nhìn Lục Lập Phong, tim phổi cô rất khó chịu, lắc đầu một cái, không nhìn anh“Em muốn anh đút cam cho em ăn…”Lục Lập Phong lập tức mỉm cười “Em làm gì thế…”Đột nhiên giống như trẻ con, còn rất đáng yêu Tinh Thần mài răng, ngoác miệng “Nếu anh không đút cho em, Tiểu Điềm Điềm cũng đừng hòng ăn được quả cam này.”Lục Lập Phong nắm cằm cô, để cô nhìn thẳng mình, dở khóc dở cười nói “Diêu Tinh Thần muốn làm nũng đây mà, nhưng phải đáng yêu hơn một chút.”“Ai làm nũng…”Lục Lập Phong bỗng ấn một nụ hôn lên môi cô, nhẹ nhàng, rời đi rất nhìn ánh mắt cô, gương mặt rất sáng, dịu dàng nói “Bác sĩ Tô còn ở đây, em xem em thật không hiểu chuyện.”Diêu Tinh Thần sửng sốt, trên mặt lập tức đỏ một mảng, đốt nóng đến tận mắt của anh tràn ngập sự cưng chiều, ngoài miệng nói bác sĩ Tô vẫn còn ở đây, nhưng ngược lại càng thân mật với Tô Tiểu Mạt loé lên, lùi về sau, lúng túng nói “Tôi.. tôi ra ngoài là được..”Lục Lập Phong mỉm cười, khoát tay Tiểu Mạt như chạy trốn, tiếng cửa rất Tinh Thần hoàn toàn ngẩn Lập Phong tách một múi cam đưa tới miệng cô, nhíu mày, vẻ mặt rất dịu dàng.“Hửm?” Đưa tới miệng cô rồi mà cô không ăn, Lục Lập Phong cố tình hỏi “Không phải muốn anh đút cho em sao?”Diêu Tinh Thần trố mắt chỉ vào cửa phòng vừa Tô Tiểu Mạt tức giận rời đi, lúng túng hỏi “Anh.. Anh không sợ cô ấy tức à?”Lục Lập Phong lại cố ý hỏi “Cô ấy tức giận á? Vì sao?”Diêu Tinh Thần lắp bắp “Anh… cô ấy… không phải anh thích bác sĩ Tô à?”Lục Lập Phong nhét múi cam vào miệng cô, chặn họng cô, đáp lại nhẹ bẫng“Anh thích em mà…” Ca khúc Tâm Sự Bạn Nhậu Nhạc Chế Remix do ca sĩ Hiếu Nguyễn thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát tam su ban nhau nhac che remix mp3, playlist/album, MV/Video tam su ban nhau nhac che remix miễn phí tại

tam su thang ban nhau