Còn nếu phụ huynh, thầy cô cứ ráng dạy dỗ áp đặt theo kiểu cạy miệng đổ cơm mà "nạn nhân" không nhai, không nuốt thì cũng chẳng thể thành công được. "95% thành công đến từ trải nghiệm thực tế lúc nhỏ".
Vì người hay tự ái, khi bị chỉ lỗi sẽ dễ nổi giận. Chúng ta chỉ khuyên họ lễ Phật và tác ý khiêm hạ. Một khi đã lễ Phật, đã tác ý khiêm hạ, coi thân mình như cỏ rác, cát bụi thì họ sẽ không còn tự ái như trước. Lúc đó, chúng ta có thể nói lỗi của họ một cách thẳng thắn mà không sợ họ nổi giận. Chẳng những không giận, họ còn cố gắng tu tập, sửa lỗi.
Đọc truyện Thê tử không ngừng bị dạy dỗ ( CAO H, CV, FULL) - chương 1: Sáng sớm ( hơi H ) trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. chương 1: Sáng sớm ( hơi H ) Ngô ~~ Trì Tố Tố cau mày rên rỉ, hơi hơi trợn. YeuDocTruyenZZ.Com.
Vào một ngày trong tháng 8 năm 1910, Nguyễn Tất Thành rời Quy Nhơn, đi vào Sài Gòn. Từ nửa sau tháng 9 năm 1910 đến trước tháng 2 năm 1911, Nguyễn Tất Thành dạy học ở trường Dục Thanh thuộc thành phố Phan Thiết. Trường Dục Thanh được xây dựng năm 1908, trong phong trào Duy Tân của cụ Phan Chu Trinh nhằm mở mang dân
1. Để con biết các hậu quả có thể sẽ phải nhận. Trẻ thường nói dối vì biết rằng, thú nhận tất cả sự thật sẽ dẫn đến những hình phạt. Do đó, bạn nên cố gắng khuyến khích con có thể dễ dàng nói ra sự thật bằng cách nhẹ nhàng, tránh lạm dụng hình phạt để
Để giải quyết những vấn đề này, chúng ta cần cung cấp giáo dục về tình dục cho những người trẻ, và dạy họ đừng dính mắc vào tình ái cho đến khi khôn lớn trưởng thành; nếu không, họ sẽ gặp những vấn nạn khó khăn.
Khi Vân ở cữ, mẹ đẻ đến chăm cô. Trong thời gian này, giữa bà và mẹ chồng Vân nảy sinh không ít mâu thuẫn. Ở quê hầu hạ bố mẹ chồng 13 năm, chồng lại ở bên ngoài nuôi nhân tình, tôi đưa ra quyết định khiến anh ta hối không kịp Mẹ chồng đến nhà ở 15 ngày, dạy dỗ chồng tôi 4 lần nhưng không cứu được cuộc hôn nhân của chúng tôi
2J3HLc. Chương 23 Hai năm sau, một ngày nào đó. Hôm nay là sinh nhật 25 tuổi của Tiểu Cửu, cô gác lại tất cả công việc của mình, từ chối khéo lời mời của bạn bè rồi một mình đi đến trường trung học A. Đây là trường học cũ của cô và đây cũng là nơi mà lần đầu cô và Quý Thần gặp nhau. Trường trung học A vẫn như trước, không có gì thay đổi, thứ duy nhất thay đổi có lẽ là những gương mặt non trẻ khác nhau xuất hiện trong khuôn viên trường. Nhìn những gương mặt tràn đầy sức sống đang nở nụ cười tươi làm cho Tiểu Cửu cũng vô thức cười theo, lúc trước cô cũng từng là một trong số chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đi từ buổi chiều đến hoàng hôn, Tiểu Cửu có hơi mệt, dạo xung quanh một lúc sau đó cô mới đi đến điểm đến thực sự của ngày hôm nay – hành lang dài trong vườn hoa. Không khí buổi hoàng hôn mang theo một chút nhẹ nhàng khoan khoái, có mấy học sinh lục tục từ nhà ăn trở về phòng tự học, ngẫu nhiên có mấy đôi tình nhân nhỏ đang vui cười ở hành lang dài trong hoa viên, hình ảnh đơn sơ mà tốt đẹp này chậm rãi dừng lại trong mắt Tiểu Cửu. Cô đột nhiên hoảng hốt, những ký ức của mười năm trước như quay trở lại khi cô nhìn thấy khung cảnh này, trước mắt cô dần hiện ra một cậu trai và một cô gái đang mặc đồng phục trắng. Cô gái nhỏ xinh đẹp động lòng người đang lôi kéo cậu bạn đẹp trai đến chiếc ghế đặt trên hành lang rồi thì thầm vào tai người nọ. Người ngoài nhìn thì chỉ thấy gương mặt cậu trai đó rất lạnh lùng nhưng nhìn kỹ một lần nữa thì sẽ phát hiện ra cậu trai ấy luôn dùng ánh mắt cưng chiều và dịu dàng nhìn cô gái nhỏ. Cô gái nhỏ lại như không vui vì thái độ của cậu trai mà bất mãn hừ hừ vài tiếng, cậu trai nhìn cô gái nhỏ, bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó đưa tay vòng qua eo, ôm lấy cô gái đặt lên đùi mình rồi thấp giọng dỗ dành. Chuyện cũ hiện ra trước mắt, Tiểu Cửu như bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Cô đưa tay sờ lên mắt, thì ra mình đã khóc rồi, cô giật nhẹ môi, ngón tay khẽ vuốt đóa hoa trên hàng lang, tâm tư lần nữa bay đi… “A Thần! Hôm nay là sinh nhật 15 tuổi của em đó.” Cô gái nhỏ vui sướng nhảy nhót trước mặt chàng trai. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Ừ, Tiểu Cửu của anh lại lớn thêm một tuổi rồi, sinh nhật vui vẻ nhé, đây là quà anh tặng em.” Chàng trai xoa xoa đầu cô gái nhỏ, cười nói. “Cảm ơn anh Thần~” Cô gái nhỏ ôm chàng trai làm nũng. “Không mở ra xem sao?” “Mở ra trước mặt anh thì không ổn cho lắm.” Tuy rằng lẩm bẩm như thế nhưng cô gái nhỏ vẫn mở hộp ra. Bên trong là một cái lắc tay được khắc kim cương hồng, cô gái nhỏ ngạc nhiên, mừng rỡ ngẩng đầu nhìn, chàng trai nhân lúc cô gái không chú ý thì lấy chiếc lắc tay trong hộp ra rồi cẩn thận đeo nó lên cổ tay trắng nõn như ngó sen của cô. Cô gái nhỏ yêu thích không thôi, cô liên tục vuốt ve nó, cười trêu chọc nói, “Anh Thần, kim cương này nếu được khảm trên nhẫn thì càng tốt.” Cậu trai nhẹ nhàng ôm cô, như nói với cô rồi lại như đang lẩm bẩm với chính mình, “Kim cương, dây chuyền, nhẫn, em muốn anh đều sẽ cho em, mười năm sau anh nhất định sẽ tổ chức một hôn lễ thật long trọng cho em.” Cô gái nhỏ vui vẻ cười ra tiếng, “Mười năm sau em muốn lại đây chụp ảnh cưới.” “Được.” … Hôm nay chính là ngày của mười năm sau đấy thôi, Tiểu Cửu cười cười, cô không đợi nhẫn kim cương, cũng không đợi một hôn lễ to lớn, tất cả những gì cô chờ chỉ là đến đây để nhớ về thanh xuân và tình yêu chưa kịp nở rộ đã héo rũ của cô. Chỉ trách đã yêu quá nhiều nên tổn thương cũng quá sâu, tuổi thanh xuân cũng không thể thắng nổi việc cảnh còn người mất. Bỏ đi, hôm nay đến đây là để buông bỏ tất cả, không để những chuyện xưa cũ này quấn lấy nữa. Tiểu Cửu ngửa đầu, nước mắt vô thức chảy xuống, nói thì dễ chứ làm thì khó, làm sao có thể dễ dàng buông bỏ tất cả như vậy được. Cô mím môi muốn rời khỏi hành lang dài trong vườn hoa này – nơi đã lưu giữ ký ức thời thanh xuân của cô. Nhưng lúc xoay người, cô không thể tin được mà mở lớn hai mắt, chàng trai năm ấy tựa như đã vượt qua đoạn thời gian mười năm rồi xuất hiện trước mặt cô… Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Chương 1 Ánh đèn hỗn loạn trộn lẫn với âm nhạc ồn ào, một đám người đang điên cuồng uốn éo trên sân khấu. Quý Thần ngồi ở một góc sô pha, tay cầm chén rượu đưa lên xoa xoa mi tâm, anh có chút chán chường. “Quý tổng, ngài xem…” Quý Thần chưa nghe hết đã phất phất tay, sau đó tiện tay cầm lấy áo khoác màu đen vắt trên sô pha rồi xoay người đi ra ngoài. Xe chạy như gió lốc về nhà, Quý Thần đi thẳng lên lầu. Trong phòng đen kịt, Quý Thần mở đèn, trên giường có một bóng người đang cuộn mình vào một chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. “Lại đây.” Quý Thần lạnh nhạt mở miệng. Cô gái ở trên giường hoảng sợ lắc đầu rồi mò mẫm lui về phía đầu giường. Quý Thần thờ ơ nhìn, anh trầm mặc vài giây sau đó bước tới xốc chăn lên, một tay ôm eo cô, một tay đưa xuống dưới thăm dò đến khi đụng phải gậy sextoy, anh không chút do dự mà ấn mở công tắc. Cô gái đang nằm trong lòng lập tức run rẩy, hai tay gắt gao bám chặt lấy cánh tay của anh, đôi mắt to tràn ra nước mắt, “Đừng mà… Đừng mà.” Quý Thần nhếch khóe môi nhìn cô, “Sau này còn trốn nữa không?” Cô ngậm nước mắt lắc đầu “Không trốn nữa.” Quý Thần nghe xong thì thả cô lên giường, “Mở chân ra.” Cô run rẩy mở hai chân ra, ngượng ngùng nhắm mắt lại, lông mi hơi rung động. Quý Thần cong môi cười trào phúng, cũng không mở miệng nói câu nào, xem ra cần phải dạy dỗ nhiều hơn. Có điều tương lai còn dài, không phải gấp gáp. Quý Thần đưa tay đến giữa hai chân cô rồi ấn tắt công tắc, khi rút nó ra thì lại bị kẹt, tiểu huyệt vẫn còn rất chặt, “Thả lỏng, nếu không người khó chịu là cô.” Cô chầm chậm thả lỏng, Quý Thần nắm lấy cây gậy, xoay tròn đâm vào rút ra mấy lần rồi mới lấy nó ra. Cô đã khóc không thành tiếng từ lâu, tiểu huyệt phun ra một lượng chất lỏng. Quý Thần đưa ngón tay vào dò xét, tiểu huyệt mẫn cảm kẹp lấy ngón tay anh, tối hôm qua là lần đầu tiên của cô, rất chặt. Cô đau đớn thì anh cũng không dễ chịu chút nào, vậy nên hôm nay anh mới cắm một cây gậy mát xa trong tiểu huyệt của cô để cô có thể thích ứng, nhưng xem ra vẫn còn rất chặt, hẳn là nên mang cây gậy này thêm vài ngày nữa. Sau khi đạt đến cao trào tiểu huyệt vô cùng mẫn cảm nhưng Quý Thần lại không ngừng chơi đùa kích thích nơi này, cô gái vừa khóc vừa lui về phía sau muốn trốn đi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Quý Thần có thể để cô làm điều này được. Hai tay anh kéo chân cô rồi áp người lên, cô gái dưới thân không cách nào nhúc nhích, anh tiếp tục cho đến khi cô lên đỉnh rồi mới rút tay về. Sau khi bình tĩnh lại, cô vội kéo chăn muốn trốn vào trong đó, Quý Thần lạnh nhạt nhìn cô làm chuyện vô nghĩa, anh chờ cô trốn xong rồi mới xốc chăn lên ôm lấy cơ thể lõa lồ của cô đi về phía phòng tắm, “Tôi còn chưa tắm, cùng nhau tắm đi.”Nước nhanh chóng chảy ra từ vòi sen, cô ngượng ngùng đưa tay che trước hai bầu ngực trắng như tuyết và phía dưới, Quý Thần nhìn cô, “Lấy tay ra.” Cô chậm chạp buông tay, bàn tay nắm lại thành quyền rũ ở hai bên hông, cô cúi đầu xuống, cả người run run. Quý Thần đi đến trước mặt cô rồi đưa tay vào thăm dò, “Vẫn còn ướt.” Dứt lời anh rút tay ra, đưa ngón tay dính chất lỏng nhớp nháp lên đối diện với tầm mắt cô. Quý Thần thấy vẻ mặt cô đỏ bừng lên nên anh cũng không muốn làm cô khó xử nữa. Anh đẩy cô về phía sau rồi nâng một chân cô lên, cả phân thân cực lớn nhanh chóng đi vào. Quá chặt. Trán Quý Thần đã rịn một lớp mồ hôi mỏng nhưng người phụ nữ dưới thân lại không biết sống chết mà vặn vẹo không ngừng. Quý Thần rên một tiếng, trọng lượng nửa người đều đè lên người cô, anh ngậm mút vành tai cô đến khi cả lỗ tai cô đều biến thành màu đỏ. Anh vốn muốn làm cô thả lỏng nhưng cô lại càng căng thẳng hơn, tiểu huyệt càng kẹp chặt hơn, Quý Thần bất đắc dĩ nói “Thả lỏng, nếu không sẽ không dễ chịu đâu.” Cô gái trong ngực ngây thơ đến mức có thể vắt ra nước, cô không có kinh nghiệm cũng không biết phải làm thế nào để thả lỏng. Quý Thần thở dài một tiếng rồi ngậm lấy đóa hoa trên bầu ngực trắng tuyết, liếm láp lúc nhẹ lúc mạnh, đưa tay xuống vỗ về nơi kết hợp của hai người, sau đó anh cảm thấy người dưới thân đã dần thả lỏng hơn nhiều nên anh lập tức mạnh mẽ đâm chọc. Vẻ mặt cô lúc khóc lúc cười, khoái cảm tê dại và đau đớn trộn lẫn với nhau, cô kiễng chân muốn thoát đi lại bị Quý Thần giữ chặt eo rồi hung hăng đâm chọc, hành động này liên tục lặp đi lặp lại như thế khiến cho mặt cô tràn đầy nước mắt, xụi lơ nằm trong ngực Quý Thần. Quý Thần gầm nhẹ một tiếng rồi đem toàn bộ tinh hoa bắn vào trong tiểu huyệt của cô, tinh dịch nóng bỏng làm cô hừ nhẹ nhưng cô đã không còn sức lực nào để né tránh. Quý Thần nhìn cô bị làm đến mức lộ ra vẻ dịu dàng ngoan ngoãn khó thấy, lòng anh cũng mềm xuống một chút. Quý Thần giữ nguyên tư thế ôm cô ra ngoài rồi đặt cô lên giường, sau đó lại lấy cái hộp từ trong ngăn kéo đầu giường rồi rút dương vật giả ra. Cô hoảng sợ trừng lớn mắt muốn chạy trốn nhưng lại bị Quý Thần đè chặt lại. Quý Thần nâng chân cô lên, cẩn thật rút phân thân của mình ra, tinh dịch chưa kịp chảy ra thì anh đã nhanh chóng nhét dương vật giả vào, chỉ chừa lại một cọng dây ở ngoài. Nhìn hình ảnh nóng bỏng này, bụng dưới của anh lại căng lên nhưng lúc này cô dưới thân mình lại khó chịu mà lắc đầu, Quý Thần chần chừ một chút sau đó cúi xuống nói khẽ bên tai cô, “Hôm nay chỉ đến đây thôi, ngoan ngoãn mang thứ này cả đêm đi, đến sáng mai nó sẽ khiến cô thoải mái lắm đấy.” Cô sợ hãi vô cùng nhưng cũng không dám làm gì, cô khóc nức nở rồi dần dần chìm vào giấc ngủ. Quý Thần đứng ở bên giường, dém chăn cho cô rồi nằm xuống. Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
"A Thần, anh có biết chuyện hạnh phúc nhất vào mùa đông là gì không?""Là gì?""Chính là sau khi tan học được cùng anh đi tới căn tin, ăn một phần lẩu nóng hổi nghi ngút."Ban đầu chỉ muốn đem về nhà dạy dỗ, chưa từng tính tới chuyện sẽ yêu lại lần thứ đã yêu rồi thì phải làm sao? Chỉ có thể cưng chiều người chứ còn có thể làm gì khác!***Truyện này trước ngược sau ngọt ngọt ngọt, phần sau có các loại roleplay. Chào mừng sụp hố!HE! HE! HE! Yên tâm nhảy hố!H là chính, nội dung là phù du! Thủ đoạn điều giáo phong phú đa dạng!
Tác giả Thể loại Truyện KhácNguồn thái Đang raSố chương 39Ngày đăng 2 năm trướcCập nhật 2 năm trước [Dịch giả [ teamDesigner [ TầnBeta [ Tú Nữ] Văn án "A Thần, anh có biết chuyện hạnh phúc nhất vào mùa đông là gì không?""Là gì?""Chính là sau khi tan học được cùng anh đi tới căn tin, ăn một phần lẩu nóng hổi nghi ngút."Ban đầu chỉ muốn về nhà dạy dỗ, chưa từng tính tới chuyện sẽ yêu lại lần thứ đã yêu rồi thì phải làm sao? Chỉ có thể cưng chiều người chứ còn có thể làm gì khác!***Truyện này trước ngược sau ngọt ngọt ngọt, phần sau có các loại roleplay. Chào mừng sụp hố!HE! HE! HE! Yên tâm nhảy hố!H là chính, nội dung là phù du! Thủ đoạn điều giáo phong phú đa dạng!
Lạc Hinh thay chị gái trở thành vị hôn thê của thái tử gia nhà tài phiệt họ ngày cô đều tìm cách tán tỉnh, quyến rũ anh. Nhưng nào ngờ người đàn ông này chỉ coi Lạc Hinh như bậc con cháu, thậm chí chưa từng có ý định kết hôn cùng cô....Lúc trước“Em gọi anh là chồng được không?”“Tính biến tôi thành cầm thú sao? Không được, gọi chú nhỏ đi.”Sau này“Bé ngoan, về nhà với tôi.”“Hinh Hinh… em đừng thích cậu ta. Tôi sai rồi, xin em cho tôi một cơ hội nữa… tôi yêu em nhiều lắm.”“Chú à, chú già rồi còn thích gặm cỏ non sao? Không sợ bị nói là cầm thú à?”Phó Thần Dật “...”Trước kia dạy cô nói chuyện phải nghĩ đến hậu quả. Cuối cùng người tự vả mặt lại là anh.…Vai chính Phó Thần Dật - Lạc HinhThể loại Hào môn thế gia, trâu già gặm cỏ non, nữ truy, chú già giả đứng đắn VS bạn học nhỏ vác cọc tìm trâu.
dạy dỗ thành ái